"Cảm giác lạc lõng khi có chồng nhưng vẫn như không!"
Chào các bạn, hiện tại mình cảm thấy lạc lõng, không có gì để tin tưởng hay hướng tới. Trước đây, mình luôn tìm hiểu kỹ mọi việc, phân tích nguyên nhân và chịu trách nhiệm với quyết định của mình, dù có thể gặp khó khăn. Nhưng khi có chồng và con, mình không còn là chính mình nữa. Mình là con một, cha mẹ ly hôn khi mình còn nhỏ, sống với mẹ và bà ngoại. Mọi việc thờ cúng, giỗ chạp đều do mình lo liệu, trong khi anh chị em chỉ làm công ăn lương đủ sống. Mình quan niệm rằng chăm sóc ông bà là trách nhiệm của mình, không ép buộc anh chị, vì đó là tấm lòng.
Chồng mình có quan điểm khác, anh cho rằng trách nhiệm là lo cho gia đình chung, trong khi mình chỉ là cháu gái không cần lo nhiều. Nhà mình có 9 đám giỗ mỗi năm, trong đó 3 đám chính và 6 đám đơn giản. Trước khi lấy chồng, mình tiết kiệm để xây mộ cho ông bà, tổng cộng 5 mộ, vì họ chỉ nằm đất. Giờ mình cảm thấy lạc lõng, không có gì để tin tưởng hay hướng tới. Chồng mình cho rằng những việc mình làm đã đủ gánh vác cho dòng họ, nên không cần đòi hỏi anh phải lo cho gia đình và con cái. Anh sống khá khép kín, không cho mình biết gì về công việc và bạn bè, chỉ nói đi công chuyện mà không giải thích thêm.
Tiền bạc không đủ, anh có tiền nhậu nhưng không có tiền đóng học phí hay mua sữa cho con, thường xuyên cãi nhau. Anh nóng tính, còn mình thì không nhịn được nên bị đánh. Khi anh nổi giận, anh lại chỉ tay vào mặt mình, yêu cầu im lặng. Dần dần, mình không muốn nói chuyện với anh nữa, tự lo cho cuộc sống và các con. Anh tự ý quyết định trong gia đình mà không hỏi ý kiến. Hiện tại, chỉ còn lại kỷ niệm buồn và chán nản, không có tương lai. Bé nhỏ 2 tuổi ở nhà ngoại, bé lớn 4 tuổi đi học, mình phải làm việc để kiếm tiền nuôi con. Thỉnh thoảng anh đón con, nhưng cũng có hôm phải nhờ xe ôm, có khi xe ôm say không đến được.
Mình đã làm việc với cô giáo đến 6 giờ nhưng cô không ở lại được vì có việc nhà. Mặc dù anh có thể không quan tâm, nhưng mình rất lo lắng cho con. Mình cảm thấy bối rối trong việc lựa chọn giữa có chồng và không có chồng. Hiện tại, mình chỉ làm những công việc thường ngày mà không có sáng kiến, khiến sếp không hài lòng dù mình vẫn hoàn thành nhiệm vụ. Buổi chiều, mình chăm sóc con và làm việc nhà, rồi lại đi làm sáng hôm sau. Kể từ khi có con, mình cảm thấy chịu đựng nhiều hơn và không còn quyết đoán. Cuộc sống vất vả, gánh nặng kinh tế và tổn thương tinh thần đã làm mình yếu đuối, cam chịu. Mình cảm thấy mình chịu trách nhiệm một mình trong cuộc sống hôn nhân mà không có sự sẻ chia nào.
Mình không biết lựa chọn giữa việc có chồng hay không. Làm mẹ, mình cảm thấy khó khăn trong việc dạy hai con gái. Mong các bạn chia sẻ với mình. Có lúc mình rất cần một bờ vai, không biết mình có sai sót gì không.


Source: https://afamily.vn/cam-thay-lac-long-vi-minh-co-chong-cung-nhu-khong-20140831095716557.chn